Trong một trường học đầy mật độ, có một câu chuyện về một cặp đôi học sinh, họ là Hạ và Nhi. Hạ là một chàng trai đầy hứng khởi, Nhi là một cô gái tràn đầy sự tinh tế. Cả hai đều đang chơi một trò chơi tình yêu trên sân trường, nhưng không ai trong hai người biết rằng, họ đang chơi cùng một trò chơi.
Hạ và Nhi lần lượt gặp nhau trong những buổi tự do, buổi tập thể, và buổi ăn uống. Hạ thường đưa Nhi những quà tặng nhỏ gọn, như những bông hoa tươi tắn, những quả táo ngon ngọt. Nhi cũng không ngại bày tỏ tình cảm của mình, bằng những lời nói yêu dấu, những nụ hôn nồng nàn.
Nhưng có một điều khó chịu là, cả hai đều không thể bỏ弃 trò chơi này. Hạ phải tiếp tục học tập, Nhi phải tiếp tục chăm sóc những người thân yêu. Và khi họ đến lúc phải chọn lựa, họ luôn cảm thấy sợ hãi và bối rối.
Một ngày, Hạ và Nhi đi bộ cùng nhau trên con đường về phía nhà. Hạ nói: "Nhi, chúng ta đã chơi quá lâu trò chơi này rồi, không phải không? Chúng ta cần phải quyết định rồi." Nhi trả lời: "Hạ, tôi biết. Nhưng chúng ta không thể bỏ弃 trò chơi này mà không biết kết quả sẽ là gì. Chúng ta chỉ có hai lựa chọn: hoặc chúng ta cùng nhau đi xa xôi, hoặc chúng ta sẽ phải chia tay."
Hạ nghĩ về điều đó một lát, rồi nói: "Nhi, tôi không muốn chia tay. Tôi muốn chúng ta có thể ở在一起, như trước kia." Nhi cười: "Hạ, có thể chúng ta sẽ phải chấp nhận số phận rồi. Chúng ta không thể cứ thế chơi trò chơi này mãi mãi."
Hạ và Nhi đi đến một con đường hẹp, hai người đứng yên và nhìn nhau. Hạ nói: "Nhi, tôi yêu em. Tôi không muốn mất em." Nhi cũng nói: "Hạ, tôi cũng yêu anh. Tôi không muốn chia tay."
Nhưng họ biết rằng, tình yêu không thể vượt qua những rào cản. Hạ và Nhi quyết định bỏ弃 trò chơi này, chia tay với nhau. Hạ nói: "Nhi, chúng ta sẽ là những người quen biết nhau trong đời sau này." Nhi cười: "Hạ, tôi cũng nghĩ vậy."
Hạ và Nhi chia tay với nhau, nhưng họ vẫn luôn nhớ đến nhau. Họ biết rằng, tình yêu không phải là tất cả, nhưng nó là một phần quan trọng trong cuộc sống. Hạ và Nhi tiếp tục sống cuộc sống của mình, nhưng họ luôn cảm thấy có một phần của họ đã mất đi.
Trong suốt cuộc đời, họ sẽ luôn nhớ đến trò chơi tình yêu trên sân trường, và người đối diện của mình: Hạ và Nhi. Cả hai đều biết rằng, dù họ chia tay với nhau, nhưng tình yêu vẫn là một nỗi nhớ không thể dễ dàng quên đi.
在一个充满神秘的校园里,有一个关于一对男女学生的故事,他们是Hạ和Nhi,Hạ是一个充满激情的男孩,Nhi是一个精致的女孩,两人都在玩着同样的校园爱情游戏,但却不知道彼此也在玩同样的游戏。
Hạ和Nhi在一次次的自由活动、体育课和用餐时间中相遇,Hạ总会送给Nhi一些小巧的礼物,比如新鲜的鲜花、甜美的水果,Nhi也不吝表达自己的情感,用温柔的言语和热烈的吻。
但有一件事是令人痛苦的:他们都不能放弃这个游戏,Hạ必须继续学习,Nhi必须继续照顾她的亲人,当他们面临选择时,他们总是感到害怕和困惑。
一天,Hạ和Nhi一起步行回家,Hạ说:“Nhi,我们已经玩了太久这个游戏了,不是吗?我们需要做出决定了