Đêm nay, chồng tôi đang chơi một trò chơi bí mật. Tôi không biết nó là gì, nhưng tôi có thể thấy sự hấp dẫn và sự mê hoặc trong mắt anh ấy. Tôi đã cố gắng hỏi anh ấy về trò chơi, nhưng anh ấy chỉ cười và nói: "Đây là một trò chơi tốt, em. Bạn sẽ thích nó."
Tôi không thể chối cãi anh ấy. Anh ấy luôn có cách làm cho tôi cảm thấy an toàn và hạnh phúc. Vì vậy, tôi quyết định để anh ấy chơi trò chơi đó, dù tôi không biết nó là gì. Tôi chỉ hi vọng anh ấy sẽ không quên tôi trong khi anh ấy chơi.
Anh ấy đặt trò chơi lên bàn và bắt đầu chơi. Tôi có thể thấy sự tập trung và sự hứng thú trên khuôn mặt anh ấy. Tôi tự hỏi mình: "Anh ấy có thể ngừng lại với tôi không?" Tôi biết tôi nên tin tưởng anh ấy, nhưng tôi không thể bỏ qua những lo lắng trong lòng tôi.
Anh ấy chơi trò chơi đến khuya. Tôi đã ngủ, nhưng tôi vẫn cảm thấy lo lắng về anh ấy. Tôi tự hỏi mình: "Anh ấy có thể bỏ trò chơi đó để quay lại với tôi không?" Tôi không biết câu trả lời là gì, nhưng tôi hi vọng anh ấy sẽ làm như vậy.
Sáng hôm sau, tôi thức dậy và đi đến phòng anh ấy. Anh ấy vẫn còn ngủ. Tôi cảm thấy an tâm hơn khi thấy anh ấy đang ngủ. Tôi tự nói với mình: "Anh ấy sẽ bình an lại với tôi."
Tôi đợi anh ấy thức dậy. Anh ấy bước ra khỏi phòng với một vẻ đam mê vẫn còn lingers trên khuôn mặt anh ấy. Tôi cố gắng bình tĩnh và hỏi: "Anh ấy, trò chơi nào mà anh ấy chơi đến khuya?" Anh ấy quay sang tôi và cười: "Đây là một trò chơi tốt, em. Bạn sẽ thích nó."
Tôi không thể hiểu được anh ấy. Tôi đã nói với anh ấy rằng tôi lo lắng về anh ấy, nhưng anh ấy vẫn tiếp tục chơi trò chơi đó. Tôi tự hỏi mình: "Anh ấy có thể ngừng lại không?"
Tôi quyết định nói chuyện với anh ấy một lần nữa. Tôi muốn anh ấy biết rằng tôi rất lo lắng về anh ấy. Tôi đứng lên và đi đến anh ấy: "Anh ấy, tôi rất lo lắng về anh ấy. Anh ấy có thể ngừng lại với tôi không?"
Anh ấy quay sang tôi và nhìn tôi trong đôi mắt đầy đam mê: "Em, tôi biết bạn lo lắng về tôi. Tôi sẽ ngừng lại với bạn." Tôi cảm thấy an tâm hơn khi nghe thấy lời đó. Tôi tự nói với mình: "Anh ấy sẽ không quên tôi."
Anh ấy thực sự ngừng lại với tôi. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Tôi biết rằng tôi đã đạt được điều tôi muốn: anh ấy không quên tôi trong khi anh ấy chơi trò chơi bí mật đó. Tôi tự hỏi mình: "Anh ấy sẽ không bao giờ quên tôi nữa, đúng không?"
Tôi có thể sống hạnh phúc với câu trả lời là không. Tôi sẽ luôn tin tưởng anh ấy, dù anh ấy chơi những trò chơi bí mật nào đó. Tôi sẽ luôn ở bên anh ấy, vì tôi yêu anh ấy.