Hôm nay là thứ hai của tuần, tất cả mọi người đều rất bận rộn. Tôi cũng không ngoại lệ, vừa thức dậy vừa lên trường. Trong lớp, cô giáo nói chuyện về một chuyện đáng sợ, cứu hộ ở Bắc. Tôi nghe và cảm thấy rất khó chịu.

Tôi sinh ra ở Bắc, và chưa từng có một lần đi về phía Nam. Tôi biết Bắc là nơi tôi sinh sống, nơi tôi lớn lên, nơi tôi yêu thương. Tôi không thể nào để Bắc bị tổn hại, không thể nào để Bắc bị đánh bại.

Tôi quyết định gửi một lá thư cho các nhà lãnh đạo, cho các nhà khoa học, cho mọi người, thỉnh cầu họ đừng bỏ bê Bắc, đừng cho phép Bắc bị tổn hại. Tôi viết: "Bắc là một phần đất nước chúng ta, không thể nào tách rời. Bắc có những con người đáng yêu, đáng thương. Họ cũng mong muốn một cuộc sống bình an, hạnh phúc. Chúng ta phải đứng vững với Bắc, không để nó bị tổn hại."

Tôi gửi lá thư đi, và chờ đợi. Chờ đợi một ngày, một tuần, một tháng. Không có bất kỳ âm tin nào về lá thư của tôi. Tôi cảm thấy buồn, cảm thấy tuyệt vọng. Tôi nghĩ rằng Bắc đã bị tổn hại, đã bị đánh bại.

Chuyện của một người ở Bắc  第1张

Nhưng tôi vẫn không thể nào đầu hàng, tôi vẫn không thể nào để Bắc bị tổn hại. Tôi quyết định đi đến Bắc, tự mình xem xét tình hình. Tôi đi lên đường, đi đến Bắc.

Khi tôi đến Bắc, tôi thấy những gì tôi không thể tưởng tượng. Bắc đã không còn là bắc trước kia, nó đã bị tổn hại, bị đánh bại. Tôi cảm thấy buồn, cảm thấy đau lòng. Tôi nghĩ rằng Bắc đã mất đi, đã không còn là nơi tôi yêu thương.

Nhưng tôi vẫn không thể nào đầu hàng, tôi vẫn không thể nào để Bắc bị tổn hại. Tôi quyết định làm gì đó có thể để cứu hộ Bắc. Tôi đi đến các nhà lãnh đạo, đi đến các nhà khoa học, cầu nguyện họ giúp đỡ Bắc. Tôi nói: "Bắc là một phần đất nước chúng ta, không thể nào tách rời. Hãy giúp chúng ta cứu hộ Bắc, không để nó bị tổn hại."

Họ nghe và cảm động, họ nói rằng họ cũng muốn cứu hộ Bắc, nhưng họ không biết phải làm gì. Tôi nói: "Chúng ta có thể bắt đầu từ việc bảo vệ Bắc, từ việc chống lại những kẻ muốn tổn hại nó. Chúng ta có thể đi đến các cơ quan chính phủ, cầu nguyện họ đừng cho phép những kẻ này tiếp tục hành động."

Họ đồng ý với ý kiến của tôi, chúng ta bắt đầu đi đến các cơ quan chính phủ, cầu nguyện họ đừng cho phép những kẻ này tiếp tục hành động. Chúng ta đi đến các khu vực bị tổn hại, giúp đỡ những người đang đau khổ. Chúng ta làm mọi thứ có thể để cứu hộ Bắc.

Qua những ngày qua tuần, tôi thấy những thay đổi đang xảy ra. Bắc đang được cứu hộ, đang được bảo vệ. Tôi cảm thấy niềm vui trong lòng, cảm thấy hy vọng lại trở lại. Tôi biết Bắc sẽ khỏe mạnh lại, sẽ an toàn hơn bao giờ hết.

Tôi sẽ tiếp tục làm việc cho cứu hộ Bắc, vì tôi yêu Bắc, tôi không thể nào để Bắc bị tổn hại. Tôi hy vọng rằng mọi người cùng tôi站在Bắc的一边,chống lạinhữngkẻtíchcực,bảovệnhữngconngườiđángyêu。