Ngày xưa, trong một ngôi nhà bình thường, có một đứa trẻ tên là Linh. Linh rất thích chơi game, nhất là game đập nhà. Ngay cả khi bố mẹ cấm, Linh vẫn luôn tìm cách chơi.

Một hôm, Linh và bạn bè đang chơi game đập nhà. Họ vui vẻ, hạnh phúc, cho đến khi mẹ Linh gọi anh ấy về ăn. Linh không muốn ngừng, nhưng mẹ anh ấy lúc nào cũng quyền lực, anh ấy không thể chống cự. Anh ấy vội vã quay về nhà, ăn cơm với mẹ.

Sau bữa ăn, Linh lại chạy ra ngoài chơi với bạn bè. Họ tiếp tục chơi game đập nhà, vui vẻ, hạnh phúc. Tuy nhiên, một khi ánh sáng mặt trời yếu đi, họ biết rằng phải về nhà.

Linh và bạn bè chạy về nhà, nhưng họ không thể tin nhận được điều gì họ thấy: ngôi nhà của họ đã bị đập nát! Họ chạy vào, thấy bố mẹ đang đứng đó, mặt đen như chim sư.

“Linh, tao đã nói rồi, không được chơi game đập nhà!” Bố mẹ hét lên.

Chơi game đập nhà  第1张

Linh khó cưỡng, anh ấy biết là mình đã phạm luật. Anh ấy vội vã hôn mẹ anh ấy, rồi chạy ra ngoài.

Linh không biết phải làm gì, anh ấy chỉ muốn chơi game. Anh ấy chạy đến một ngôi nhà khác, và bắt đầu chơi game đập nhà với người khác.

Nhưng điều đáng sợ là, sau khi anh ấy về nhà, anh ấy lại thấy ngôi nhà của mình bị đập nát! Bố mẹ mặt đen như chim sư, hét lên: “Linh, tao đã nói rồi, không được chơi game đập nhà!”

Linh khó cưỡng, anh ấy biết là mình đã phạm luật. Anh ấy vội vã hôn mẹ anh ấy, rồi chạy ra ngoài.

Nhưng lần này, Linh không thể chạy đến đâu cả. Anh ấy đang chơi game với một người khác, và không thể rời khỏi ngôi nhà. Anh ấy biết là mình đã bị kẹt trong game đập nhà.

Linh vội vã thử tắt máy tính, nhưng nó không dừng lại. Linh vội vã thử gọi cảnh sát, nhưng không có dấu hiệu gì. Linh vội vã thử tìm cách ra khỏi ngôi nhà, nhưng không có cửa nào mở ra.

Linh biết là mình đã mất tự do. Anh ấy chỉ còn một lựa chọn: chờ đợi cho đến khi game kết thúc.

Cuối cùng, sau nhiều giờ đợi, game kết thúc. Linh thoát khỏi sự bắt bớm của nó. Anh ấy chạy ra ngoài, thấy ngôi nhà của mình vẫn bị đập nát. Bố mẹ mặt đen như chim sư, anh ấy biết là mình đã phạm luật.

Anh ấy hôn mẹ mình, rồi quay lại chơi với bạn bè. Nhưng lần này, họ không còn vui vẻ, hạnh phúc như trước. Họ chỉ muốn an toàn, không muốn bị kẹt trong một game đập nhà nữa.

Linh cũng học được một bài học quan trọng: chơi game là one thing, nhưng không nên để nó ảnh hưởng đến cuộc sống thực tế. Game có thể thú vị, nhưng nó không nên làm bạn bè và gia đình phải chịu đựng những hậu quả khó chịu.

Vì vậy, dù chúng ta có thích chơi game đập nhà hay không, chúng ta cũng nên biết cách kiểm soát bản thân, không để nó ảnh hưởng đến cuộc sống thực tế.